Xe Trung Quốc vẫn là một cụm từ khá nhạy cảm tại Việt Nam, khi rất nhiều người sẵn sàng đưa ra những nhận xét kiểu "xe Trung Quốc thì thế nọ, thì thế kia" trong khi họ chưa bao giờ sử dụng. Chúng ta dễ dàng mua rất nhiều thiết bị của Xiaomi, và đánh giá cao kiểu dáng, chất lượng của chúng, nhưng lại dè bỉu với những chiếc ôtô tới từ đất nước này.
Tất nhiên, định kiến này là khá dễ giải thích, khi trước đây, các sản phẩm xe máy Trung Quốc vào Việt Nam rất nhanh xuống cấp, kể cả một số hãng ôtô thời đó. Nhưng cần phải công bằng mà nói, những sản phẩm xuất xứ từ Trung Quốc có chất lượng kém là do "các thương lái Việt Nam đặt hàng, với nhu cầu về chất lượng, giá thành tối thiểu". Điểm rất giỏi của người Trung Quốc là họ có thể làm ra các sản phẩm có thiết kế tương tự nhau, ở rất nhiều mức giá. Vì vậy, chính người Việt Nam khiến người Việt Nam mất niềm tin ở sản phẩm Trung Quốc, chứ không phải sản phẩm nào của họ cũng kém.
Trở lại câu chuyện ngày nay, tôi nghĩ cần làm rõ một số vấn đề ở xe Trung Quốc như sau:
1. Phần lớn xe Trung Quốc tiêu thụ ở thị trường nội địa, tập trung vào khách hàng phổ thông. Họ có các thương hiệu đang muốn vươn tới cấp độ xe sang, nhưng chắc chắn chưa thể chen chân, dù có đắp nhiều công nghệ, thiết kế đẹp tới mức nào. Vì xe sang, còn đến từ giá trị công nhận của xã hội, và những triết lý, câu chuyện xung quanh nó. Cái này người Trung Quốc chưa làm được. Ngay tại Trung Quốc, người giàu vẫn phải phóng vi vu trên những chiếc Mercedes, Audi, Porsche, Land Rover... Ngay cả chiếc xe điện bán chạy nhất Trung Quốc, cũng là một chiếc Tesla, chứ không phải thương hiệu nội địa. Dù BYD mới là hãng bán nhiều xe điện nhất không chỉ tại Trung Quốc mà trên toàn thế giới.
2. Vậy chất lượng xe Trung Quốc phổ thông thì sao? Tôi thấy nhiều bạn bè người Trung Quốc nói rằng ổn, trong tầm giá. Họ sẵn sàng bỏ tiền mua, và so sánh chúng với xe từ các thương hiệu nước ngoài. Tất nhiên, chất lượng phải đi cùng mức giá, không thể kỳ vọng những chiếc xe giá rẻ vài ngàn USD (tại Trung Quốc), lại có chất lượng như những chiếc xe vài chục ngàn USD được.
3. Xe Trung Quốc vào Việt Nam hiện ra sao?
Tôi thấy có nhiều thương hiệu Trung Quốc vào Việt Nam thời gian qua, có hãng thì qua nhà nhập khẩu, chỉ 1-2 đại lý, không có hệ thống phân phối rộng khắp. Có hãng làm bài bản hơn, nghiêm túc, không vì lợi nhuận trước mắt, như những hãng xe nước ngoài khác. Với tôi, cứ hãng nào nghiêm túc là được điểm cộng.
Bởi lẽ, nếu sẵn sàng đủ hệ thống phân phối, có những chính sách cam kết đủ lâu dài về mặt bảo hành, bảo dưỡng, tức là họ tự tin với chất lượng sản phẩm, cũng như nghiêm túc trong việc bán hàng, không phải hớt váng vài trăm, vài nghìn khách kiếm lợi nhuận.
4. Nên đối diện với xe Trung Quốc thế nào?
Theo tôi, nếu không có nhà phân phối đàng hoàng, rộng khắp, hãy bỏ qua các hãng này. Với các hãng có nhà phân phối nghiêm túc, hãy coi họ như bao sản phẩm của các hãng Nhật, Hàn. Hãy đến xem xét, cảm nhận và lái thử. Nếu thấy bản thân cái xe ok, và thích nó hơn các hãng xe khác, giá cả hợp lý hơn, thì mua. Nếu vẫn lấn cấn liệu 4-5 năm nữa có hỏng không, thì thôi. Về mua xe Nhật, xe Hàn, đợi người ta mua trước, kiểm chứng ok, thì mình mua cũng chưa muộn.
Vậy thôi, coi xe từ nơi này, như xe từ nơi khác, thì lúc ấy, yếu tố Trung Quốc không còn là vấn đề nhạy cảm nữa.
Độc giả Quang Vinh