Ghế ở cốp sau là một điểm đặc biệt của một số mẫu xe hơi được sản xuất vào những năm 1900, và thường được gọi là "rumble seat" hoặc "dicky seat". Thuật ngữ này vốn được sử dụng từ đầu những năm 1.800 và thậm chí sớm hơn thế với điểm xuất phát là từ những chiếc xe ngựa.
Trên xe ngựa, ghế đặt phía sau cùng của xe và thường dành cho nhân viên phục vụ hoặc bảo vệ. Những cỗ xe ngựa như thế thường của giới quý tộc, hoặc xe thư báo.
Khi thị trường mở rộng, xe hơi phát triển, các hãng sản xuất thiết kế kiểu thân xe tiêu chuẩn hơn, và chỉ còn một số mẫu tích hợp ghế sau tách biệt. Trong số này, thường sẽ có 2 hoặc 3 ghế trong cabin, và một ghế "dicky" cho 2 người phía sau.
Với kiểu ghế này, cũng phải có cách lên xuống khác biệt, vì phần lớn các mẫu xe không có cửa cho hàng ghế sau. Thường sẽ có 2 miếng lót bằng kim loại, một ở chỗ ba-đờ-sốc, và một ở trên chắn bùn, tạo thành hai bậc lên xuống. Việc lên xuống vì thế cũng không dễ dàng như khi mở cửa và bước vào xe, mà đúng nghĩa với việc "trèo lên xe".
Rồi loại ghế lộ thiên dần biến mất từ những năm 1930, khi việc sở hữu ôtô không chỉ ở giới nhà giàu, mà dần trở nên phổ biến hơn. Các hãng sản xuất thấy rằng, để mở rộng thị phần, họ cần tối ưu sự tiện nghi cũng như hiệu suất. Vì thế, mọi ghế đều được đặt trong cabin. Mẫu xe cuối cùng, là một mẫu xe Anh, có ghế lộ thiên phía sau là Triumph Roadster, sản xuất 1946-1949.
Mỹ Anh (theo AACA)